9A13♥♥FriendShips♥♥
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

9A13♥♥FriendShips♥♥

4rum Lop 9a13
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 1000 koan hac... jia^y'''''

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
k_u_b_y
Dê Già Xuất Trưởng
Dê Già Xuất Trưởng
k_u_b_y


Nữ
Tổng số bài gửi : 219
Age : 30
Đến từ : de^n'' tu+``` da^u ke^.. me... em
Registration date : 25/07/2008

1000 koan hac... jia^y''''' Empty
Bài gửiTiêu đề: 1000 koan hac... jia^y'''''   1000 koan hac... jia^y''''' I_icon_minitimeSun Sep 14, 2008 9:38 pm

Đêm đã khuya. Tôi không chắc nữa... nhưng có lẽ là như vậy. Phố vẫn còn đông người và có vẻ nhộn nhịp lắm. Nhưng tôi không nghe được nhịp sống đó, chỉ còn cảm nhận được văng vẳng bài hát mà mình ưa thích phát ra từ cái headphone bên tai.

Dòng người nhòe dần trong mắt tôi, tất cả chỉ còn lại một màu trắng xóa của những bông tuyết rơi tràn khắp không gian đêm.

Trắng tinh khôi.

Tuyết rơi mỗi lúc một dày hơn, trắng hơn và buốt hơn... nhưng... sao tôi không thấy lạnh? Dường như da thịt tôi đã tê tái đến mất cảm giác. Nhưng cái cảm giác trống vắng và xót xa đến cùng cực thì vẫn hiện ra rất rõ ràng. Nó đang đông cứng, đang thiêu đốt và đang cắn xé từng phần của ngàn mảnh tim vỡ.

Để mặc chân đưa lối, tôi chỉ biết bước đi và bước đi.Đi...đi mãi rồi sẽ về đâu ? Thực chất tôi cũng không biết mình muốn đi đâu, đang làm gì và đang ở đâu nữa. Hình như... tôi đang cố tìm một cái gì đó... một cái gì đó vốn rất quen thuộc nhưng trong phút chốc đã vụt biến mất trước mắt, làm tôi vô cùng hoang mang và trống rỗng.

Tôi đi tìm bình yên để đong lại hồn.

***


1000 con hạc giấy bằng một điều ước.
Ai đó đã nói với tôi như thế.

...

***


1000 con hạc giấy bằng một điều ước
Cậu đã nói với tôi như thế.

...


Cậu đã ra đi trong một đêm sương. Tôi được báo lại như vậy.
Không dằn vặt, không đau đớn. Chỉ là trong giấc ngủ... nhẹ như gió...

Và thế là cậu xa tôi.

Hạc giấy vây vòng quanh, giang cánh đưa cậu đến thiên đường. Nơi đó không có tôi.

Bần thần, tôi không tin vào tai mình.
Đau đớn, tôi không tin vào mắt mình.
Kể cả lúc tôi chứng kiến người ta đưa cậu xuống huyệt.

Nghĩa trang buồn bên thánh đường đổ nát.

Mưa vẫn rơi tầm tã mấy suốt mấy ngày. Một tuần sau đó, tôi dọn về nơi ở của cậu. Căn phòng nhỏ không còn ấm cúng như nó đã từng, mặc dù đồ đạc vẫn giữ nguyên như cũ, chỉ thiếu có một điều duy nhất mà không có gì thay thế được...

...hơi ấm của cậu..

Ngồi bên chiếc bàn gỗ tôi cố tìm một chút gì đó còn sót lại... nhưng rồi tất cả sẽ nhạt phai hết. Tôi muốn ôm hơi ấm vào lòng, bằng cách nào đây ?

Sách vở và phòng ốc lúc nào cũng sạch sẽ, thế mới biết cậu tự lập và ngăn nắp cỡ nào. Tôi lục tung tất cả các ngăn bàn, hy vọng tìm được quyển nhật ký hay cái gì đó, tự dưng giờ đây tôi muốn hiểu cậu rõ hơn những gì tôi biết. Tuy là đã quá muộn. Nhưng... hòan tòan không có, người như cậu tại sao lại không viết nhật ký nhỉ ?

... Và rồi tôi đặt lại chỗ cũ từng thứ, từng thứ một... cho đến khi tay tôi chạm vào một tờ giấy được xếp ngay ngắn, rơi ra từ một quyển sách. Trên đó có viết tên tôi, phải chăng là mọt bức thư gửi cho tôi? Dòng chữ nhoè nhoè hiện ra, có phải vì tôi mắt ước mà nhìn ra chữ nhoè ?


"Mình viết cái này nhưng không biết có can đảm để gửi cho cậu không nữa. Hy vọng một ngày nào đó cậu sẽ đọc được những dòng chữ này và cậu sẽ hiểu cho mình.

Chúng ta đã là bạn mười mấy năm trời, và vì thế, nếu mình nói mình thích cậu thì thật khôi hài và cậu sẽ không tin đâu. Mình chẳng biết mình thích cậu từ khi nào nữa, nhưng không phải là thoáng qua, chắc chắn là vậy rồi. Mình không dám nói cho cậu biết, vì cậu lúc nào cũng như một làn gió vậy, đến rồi lại đi.

Cậu sẽ cho là suy nghĩ của mình ích kỷ vì chỉ muốn giữ cậu cho riêng mình, nhưng đến một lúc nào đó cậu biết yêu, cậu sẽ thấy đối với mình thì cậu còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Người ta chẳng bao giờ bắt được gió, cũng như mình mãi mãi không giữ được cậu cho riêng bản thân. Chẳng biết từ lúc nào, mình thích ngồi gấp hạc giấy. Không cần biết 1000 con giấy có thể thực hiện được 1 điều ước không, nhưng 1000 con hạc giấy chính là 1000 tia hy vọng của mình."

Và tôi đi tìm...

...




1000 con hạc giấy bằng một điều ước
Và điều ước của cậu đã được thực hiện từ lâu rồi.


***


Lảo đảo, chân tôi lại đưa mình về chính ngôi nhà đó. Tôi đã đi suốt đêm và có thể gục ngã bất cứ lúc nào. Thật không hiểu sao tôi lại quay về đây. Chắc là cậu muốn đưa tôi về.

Phải trở về. Tôi biết mình không thể cứ như thế mãi được. Đau đớn hơn là tôi biết mình không thể đi theo cậu được. Tôi tự dặn lòng mình phải sống tốt, sống cả phần của cậu. Thế nhưng... chính tôi cũng không biết mình có làm được không.

Rét mướt, tê tái. Căn phòng lạnh giá dường như sáng hẳn nhờ có chút hơi ấm. Hơi ấm của tôi thì phải...

Đêm vắng ngồi bên góc phòng, tôi gấp hạc giấy.
Gấp hạc giấy, gấp cho một niềm tin.
Gấp hạc giấy, gấp cho một điều ước. Nếu đây gọi là một điều ước...

Tôi biết cậu không thể trở về bên tôi, do đó... xin hãy chờ tôi...

1000 con hạc giấy tung bay một điều ước.
Về Đầu Trang Go down
http://lop9a13.co.cc
LjnkjnPark
.:Vô Đối Ẹc Min:.
LjnkjnPark


Nam
Tổng số bài gửi : 342
Age : 29
Registration date : 29/06/2008

1000 koan hac... jia^y''''' Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 1000 koan hac... jia^y'''''   1000 koan hac... jia^y''''' I_icon_minitimeTue Sep 16, 2008 6:17 pm

HIX HIX , đọc hết mới hiểu đây là văn chia buồn cũng thằng bạn xấu số ...
Về Đầu Trang Go down
http://9a13.huhohi.com
Khách v
Khách viếng thăm




1000 koan hac... jia^y''''' Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 1000 koan hac... jia^y'''''   1000 koan hac... jia^y''''' I_icon_minitimeSun Sep 21, 2008 8:15 am

dAj` tHE^z"
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





1000 koan hac... jia^y''''' Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 1000 koan hac... jia^y'''''   1000 koan hac... jia^y''''' I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
1000 koan hac... jia^y'''''
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» 4 kie^u??? koan zoaj pi... koan gai''' ghet''''

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
9A13♥♥FriendShips♥♥ :: 4rum lớp 9a13 :: Tâm sự-
Chuyển đến