Nhỏ cứ hồn nhiên trong áo trắng
Mùa đông thành phố chập chùng mây
Môi ngoan nhỏ hãy bừng tia nắng
Rọi xuống đời anh lốm đốm say.
Nhỏ cứ hồn nhiên bước đến trường
Bước từng bước nhỏ rất dễ thương
Mây đông hoá hiện ngàn hoa sứ
Xòe nở lòng anh tỏa ngát hương
Nhỏ cứ hồn nhiên về lối nhỏ
Mây đông ùn gió, gió ùn mưa
Ùn ùn anh phổ thơ Nguyễn Bính :
Tương tư là bệnh của.... ai chưa?
Nhỏ cứ hồn nhiên bước vào anh
Bước từng bước nhỏ rất đan thanh
Chầm chậm nhỏ à, chừng kẻo lạc
Ngã sáu thương thương, ngã bảy tình.
Nhỏ cứ hồn nhiên bước khỏi anh
Bước từng bước nhỏ lạnh tàng tanh
Mây đông đông lại thành băng tuyết
Nhằm trúng tim anh phủ cái ình!